Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 138 người, vào ngày Mon Oct 14, 2024 11:51 pm
Đăng Nhập
Diễn Đàn Thơ Riêng
- anhtu955
-
NTD HOA VIÊN
- Nhã Kỳ
- Caroline Judith
- Cô Đơn Mình Anh
- contimlanhlung
- Cao Nguyên
- Hải Âu
- Hương Như
- kurtcobain_vn
- Lam Điền
- Lâm Y Khách
- Lã Dở Hơi
- Lô Tô
- Nhậm Doanh Doanh
- Ngôi Sao Cô Đơn
- May Bac
- Mùa Đông
- mummim
- Minh Nhật
- Phạm Nhật
- Phong Thu
- Phiêu Dao
- Phượng_Hoàng
- Tan Vỡ Tình Đầu
- Từ Cát Tú
- Tử Long
- tuonglacphong
- Thuyen_Quyen
- Tramaha
- YVHT
Latest topics
» CẦN SỰ GIÚP ĐỞ CỦA CÁC THÀNH VIÊNby meocon_nhaky Sat May 22, 2021 1:50 am
» TẬP THƠ : TAN VỠ TÌNH ĐẦU !
by nguoitruongphu Sun Sep 20, 2020 4:19 am
» Những bản tình ca tiếng anh hay nhất [vietsub - lyrics - kara - effect]
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:26 pm
» 제이플라 J.Fla Cover Songs 2017 (Part 2)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:25 pm
» Tinh Ve Noi Dau-Where Do We Go (Thanh Bui ft. Tata Young)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:22 pm
» Ed Sheeran - Shape Of You ( cover by J.Fla )
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:20 pm
» Camila Cabello - Havana ( cover by J.Fla )
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:18 pm
» Camila Cabello - Havana (Official Audio) ft. Young Thug
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:17 pm
» Agar Tum Mil Jao - Tassawar Khanum - HD
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:14 pm
» Operacion Triunfo: Gala 5 - Nadia y Johana - Let it be
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:11 pm
» Frank Sinatra - My Way
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:07 pm
» Mughal - E - Azam - Teri Mehfil Mein Qismat - Lata Mangeshkar - Shamshad Begum - Chorus
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:56 pm
» The Beatles - Obladi oblada
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:51 pm
» Britney Spears - ...Baby One More Time (Lyrics + Español) Video Official
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:45 pm
» Westlife - My Love (Official Video)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:36 pm
» Westlife - Swear It Again (Official Video)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:34 pm
» Westlife - Fool Again (Official Video)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:30 pm
» Westlife - If I Let You Go (Official Video)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:29 pm
» M2M - Pretty Boy (With Lyrics)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:25 pm
» M2M - The Day You Went Away
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:24 pm
» CẢI CÁCH CHỮ VIỆT (MT-169)
by Ntd Hoa Viên Fri Sep 07, 2018 1:41 pm
» TÌM VỀ HƯƠNG CỎ (MT-168)
by Ntd Hoa Viên Thu Jul 05, 2018 10:44 am
» MÃNH HỔ SA CƠ (MT-167)
by Ntd Hoa Viên Tue Apr 10, 2018 3:47 pm
» QUÁN TRỌ TRẦN GIAN (MT-166)
by Ntd Hoa Viên Fri Apr 06, 2018 6:32 am
» CƯỠI VẠT SƯƠNG CHIỀU (Mẫn Thanh-162-163)
by Ntd Hoa Viên Mon Apr 02, 2018 9:52 am
» Theo dõi thông tin world cup 2018 nhé
by sport06mkt Fri Mar 30, 2018 5:06 pm
» Theo dõi thông tin world cup 2018 nhé
by sport06mkt Tue Mar 27, 2018 5:50 pm
» Thông tin mới nhất về lịch thi đấu World Cup 2018
by sport06mkt Wed Mar 21, 2018 4:05 pm
» [SƠN DƯỢC] Thủ Heo Xào Hương Liệu
by RELAX Sun Feb 18, 2018 8:16 pm
» [SƠN DƯỢC] GÀ HẤP
by RELAX Sun Feb 18, 2018 7:54 pm
» [Sơn Dược] CÁC LOẠI GÀ
by RELAX Sun Feb 18, 2018 7:30 pm
» [SƠN DƯỢC] TÓP MỠ
by RELAX Sun Feb 18, 2018 6:43 pm
» [SƠN DƯỢC] MỰC NƯỚNG
by RELAX Sun Feb 18, 2018 6:34 pm
» [SƠN DƯỢC] LÒNG HEO PHÁ LẤU
by RELAX Sun Feb 18, 2018 6:32 pm
» [Sơn Dược] LẨU CÁ
by RELAX Sun Feb 18, 2018 6:24 pm
» MỚI PHÁT HIỆN TRANG NÀY THƯỞNG 1 TRIỆU NÈ MẤY CHẾ
by sport06mkt Wed Jan 10, 2018 4:09 pm
» EM LÀ GIRL XINH RỒNG HỔ ĐÂY MẤY ANH
by sport06mkt Tue Jan 09, 2018 4:50 pm
» SẮP ĐẾN TẾT RỒI, CÁC BÁC CÓ CHUẨN BỊ GÌ CHƯA
by sport06mkt Mon Jan 08, 2018 4:04 pm
» MỜI MẤY ANH VÔ ĐĂNG KÍ CÙNG PÉ RỒNG HỔ ĐỂ TRÚNG 3 TRIỆU NÈ
by sport06mkt Fri Jan 05, 2018 4:32 pm
» ĂN CHƠI NGÀY TẾT NÈ, KIẾM THÊM THU NHẬP ĐI NÀO
by sport06mkt Thu Jan 04, 2018 4:36 pm
» ĐĂNG KÍ LÀ CÓ THƯỞNG AH, DỄ QUÁ ĐI THÔI
by sport06mkt Wed Jan 03, 2018 12:16 pm
» BẠN MUỐN CÓ TIỀN ĐI CHƠI TẾT – QUÁ DỄ LUÔN
by sport06mkt Tue Jan 02, 2018 3:45 pm
» HOT GIRL RỒNG HỔ XIN TẶNG MẤY ANH 100K TIỀN THƯỞNG SAU KHI ĐĂNG KÍ TÀI KHOẢN
by sport06mkt Fri Dec 29, 2017 3:54 pm
» CHƠI BẮN CÁ ĐỂ ĐƯỢC THƯỞNG 3 TRIỆU ĐI CHƠI TẾT
by sport06mkt Thu Dec 28, 2017 5:19 pm
» Ngựa hí ngàn dặm Trải nghiệm kinh hoàngggg
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:50 pm
» 10 Vận Động Viên Gian Lận Tại Thế Vận Hội Olympic
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:44 pm
» Wang Rong Rollin - Chick Chick (王蓉 - 小雞小雞) MV
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:30 pm
» BIG MOUTH (BM) BANAL NA ASO @ ZIRKOH MORATO
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:25 pm
» Bài hát khó hát nhất thế giới :)) THẤP THỎM (忐忑) ca sĩ CUNG LÂM NA (龔琳娜) [HD]
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:22 pm
» Top 5 bài khó hát nhất Thế giới
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:20 pm
» Bài hát siêu chất thánh nào hát lại được ^_^
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:18 pm
» Sặc cơm với tên khai sinh có 1 0 2 độc quyền của Việt Nam
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:12 pm
» 10 bài kiểm tra của học trò khiến giáo viên cười ra nước mắt
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:07 pm
» NGHỆ THUẬT VẼ 3D GÂY ẢO GIÁC CON TÊ GIÁC LUÔN
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 6:36 pm
» Những Kiệt Tác Vẽ Bậy Sách Giáo Khoa - 100 Hilariously Defaced Textbooks
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 6:33 pm
» 10 Người khiến Bill Gates cảm thấy TỦI THÂN vì NGHÈO QUÁ - Tốp 5 Kỳ Thú - Microsof
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 6:23 pm
» 7 Pha ướp xác dưới băng hài hước của động vật - khoảng khắc kỳ thú - Tốp 5 Kỳ Thú
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 6:18 pm
» ĐĂNG KÍ CÓ ĐƯỢC THƯỞNG ÍT NHẤT 3 TRIỆU NHOA NHOA
by sport06mkt Wed Dec 27, 2017 3:17 pm
» KIẾM TIỀN 3 TRIỆU ĐI CHƠI TẾT TÂY ĐI MẤY TÌNH YÊU ƠI
by sport06mkt Tue Dec 26, 2017 2:13 pm
» KIẾM 3.000.0000 TIỀN THƯỞNG KHI ĐĂNG KÍ NÀY
by sport06mkt Mon Dec 25, 2017 4:14 pm
» Wow, đăng kí là có cơ hội trúng iphone X nhen
by sport06mkt Fri Dec 22, 2017 3:39 pm
» HẤP DẪN LẮM ĐÓ NHA,ĐĂNG KÍ VỪA CÓ 100K VỪA ĐƯỢC ĐI CHƠI CÙNG HOT GIRL NOEL NÈ
by sport06mkt Thu Dec 21, 2017 3:38 pm
» Hương Tràm- Em Gái Mưa (Cover)- LyLy gần 4 tuổi
by Hương Như Wed Dec 20, 2017 9:21 pm
» Em mới kiếm được 1 triệu dễ dàng từ trang này nè mấy chế ơi
by sport06mkt Wed Dec 20, 2017 2:45 pm
» KIẾM 100K ĐI ĂN XÚC XÍCH NÈ
by sport06mkt Tue Dec 19, 2017 2:36 pm
» MOÁ ƠI, ĐĂNG KÍ LÀ CÓ NGAY 100K,DỄ THƯƠNG VÃI LUÔN
by sport06mkt Mon Dec 18, 2017 3:34 pm
» RỒNG HỔ LÊN MÂY – CÓ CÂY LÚC LẮC – HỎI THĂM 3 TRIỆU TIỀN THƯỞNG CÓ HAY CHƯA
by sport06mkt Fri Dec 15, 2017 11:39 am
» CHƠI BẮN CÁ, ĐƯỢC THƯỞNG 3 TRIỆU LIỀN À CÁCH CHƠI BẮN CÁ ĐƯỢC THƯỞNG 3 TRIỆU
by sport06mkt Thu Dec 14, 2017 5:45 pm
» CÓ VIP LÀ CÓ THƯỞNG – QUÀ TẶNG BAO LA
by sport06mkt Wed Dec 13, 2017 3:42 pm
» TRANG NÀY ĐẶC BIỆT QUÁ, TẠO TÀI KHOẢN CÓ THƯỞNG LUÔN
by sport06mkt Tue Dec 12, 2017 3:50 pm
» ƠN GIỜI CẬU ĐÂY RỒI 2015 | TẬP 12 - NGÔ KIẾN HUY & TRẤN THÀNH
by RELAX Mon Dec 11, 2017 10:38 pm
» Thầy tế Trấn Thành quyến rũ công chúa Ai Cập phản bội chồng con
by RELAX Mon Dec 11, 2017 9:49 pm
» ĐĂNG KÍ TÀI KHOẢN LÀ CÓ 1 TRIỆU LIỀN NHEN
by sport06mkt Mon Dec 11, 2017 4:17 pm
» Đĩa Bay Người Ngoài Hành Tinh Xuất Hiện Tại Malaysia
by RELAX Sat Dec 09, 2017 9:01 pm
» Bao Giờ Lấy Chồng? [OFFICIAL M/V]
by Thị Hến Sat Dec 09, 2017 8:36 pm
» Rằng Em Mãi Ở Bên [OFFICIAL M/V]
by Thị Hến Sat Dec 09, 2017 8:33 pm
» MỪNG GIÁNG SINH AN LÀNH – THƯỞNG 3 TRIỆU CHO AI ĐĂNG KÍ NÀO
by sport06mkt Fri Dec 08, 2017 4:23 pm
» NGỌN ĐUỐC TÀN (MT-159-160)
by Ntd Hoa Viên Thu Dec 07, 2017 5:16 pm
» NHANH TAY LÊN, ĐĂNG KÍ CÓ 3.000.000Đ
by sport06mkt Thu Dec 07, 2017 4:36 pm
» MR SIRO NGHE ĐI RỒI KHÓC ♪♪ Tuyển Tập Những Bài Hát Hay Nhất Của Mr Siro 2017
by lethuyhang Fri Dec 01, 2017 10:23 pm
Đoản khúc hai mươi
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Đoản khúc hai mươi
Truyện ngắn: Vũ Thu Vân
Đặt bộ truyện “nghìn lẻ một đêm” bên mép bàn, An cúi xuống hôn lên trán bé Nhi trước khi từ biệt. Ngày mai cô sẽ không còn gặp nó, có thể là không bao giờ nữa.
Trên đường về An ghé vào công viên Thủ Lệ. Dọc bờ hồ, phía phố Kim Mã, có những cái ghế đá cô nhớ cả những vết sứt nhỏ. Đèn đường đã tỏ, nhưng ánh sáng không xuyên qua được tán cây nên chỗ An đang ngồi chỉ là một vùng mờ ảo.
Trước đây, An thường cùng Chi đến hóng mát, và một thời gian cô đã ngồi học trên chiếc ghế này, cô chợt nghĩ: không biết bây giờ Chi thế nào? Cả chị gái Chi nữa?
An và Chi thân với nhau thực sự từ kỳ ôn thi đại học đầu tiên. Chi kể: bà nội cô rất ác. Bố cô thì cứ ba chén vào là một tấc lên đến trời. Ông không coi bổn phận phải lo cho tương lai của con gái là điều gì đáng kể. Vì vậy Chi đã phải bỏ học ở lớp đầu cấp II. Sau đi làm, Chi xin đi học bổ túc.
An thì kể: Cô có một gia đình hoàn hảo. Ánh mắt cô sáng long lanh mỗi lúc cô nói về người thân. Cô không biết có bao giờ Chi thắc mắc tại sao An lại đi học muộn như thế? Tại sao An lại sống lầm lũi thế? An không khoe cô gỏi kiếm rau dại, giỏi nhặt thóc vãi. Cô không kể đã bao đêm không ngủ vì bố mẹ bất hòa. Có lúc chuyện trò Chi nói:
-Em không biết đâu đấy, mấy hôm nữa chị phải ôn cho em.
-Không biết điều gì sẽ xảy ra nếu em không thi đỗ? Có lẽ em phải về quê mất.
An không cân nhắc sẽ mất thời gian và công sức giúp Chi học, khi mà cô cũng phải ôn thi. Cô coi đó là việc ép bất khả từ. Họ có một tháng. Thời gian ấy, nhiều lúc An thấy mệt mỏi vô cùng. Tất cả kiến thức về môn toán của Chi là mấy phép cộng tiền. Cô chẳng giải nổi một bài phương trình bậc nhất một ẩn, chưa nhớ bảy hằng đẳng thức. An đã lục lại tất cả kiến thức, giảng đi nói lại kiên nhẫn cụ thể để Chi hiểu được. Có nhiều ngày cô không học được bài của mình, mà cô lại thi khác nghành Chi nên môn học ôn không giống nhau.
Những ngày đó, họ cùng học trong căn hộ mà An ở nhờ mấy tháng. Ngôi nhà khá rộng và biệt lập. Họ được hoàn toàn tự do và yên tĩnh. Họ ăn uống qua loa, chủ yếu là mỳ, bún, bánh ngọt…thường thường đến ba ngày không ngủ một giấc nào…
Ngày Chi làm thủ tục nhập trường cũng là ngày An được báo cô trượt vì thiếu nửa điểm. Tại sao chỉ có 0,5 điểm thôi. 0,5 điểm đã quyết định tất cả. An lang thang ngoài đường cao tốc chờ một chiếc xe nào đó nghiền nát cô ra.
Cô nghĩ đến bố mẹ. Họ đã khốn đốn khi cướp cô ra khỏi thần chết vì bệnh tật. Cô đã tưởng phải từ bỏ ước mơ khi gia đình có nguy cơ đổ vỡ…
Cô đã khóc, đó là lúc Chi đến an ủi cô. Một tuần sau An lại đi làm. Chị Huyền, vốn trước đây trông trẻ cùng cô ở trường cũ, là người nhận thấy sự thay đổi của An. Cô hay bực tức, đánh phạt trẻ…tất cả những điều mà trước đây không có nay lại thường xảy ra. An cũng nhận thấy sự vô lí quá đáng của mình, song cô vẫn không kiểm soát được bản thân.
Cô thôi trông trẻ rồi tìm một công việc khác. Ngày ngày đứng ghi hóa đơn , giao nhận hàng, bỗng chợt nghĩ lại cô thấy rùng mình, thầm nghĩ: Mình là kẻ vô lương.
An về trọ cùng Chi, khi chị gái Chi mổ ung thư dạ dày, mẹ Chi nhờ An, vừa giảm tiền nhà, vừa có người trông nhà lúc Chi vào viện. An đã rất khó xử bởi cô vừa chuyển đến ở cùng bạn của chị họ cô, khó nữa là Chi còn một ông anh trai ở đó. An đã cố gắng, nhưng thật sự cô rất khổ sở nhất là hôm Chi về quê, mỗi tháng hai ngày. Cô chẳng có cảm giác gì đặc biệt ngoài lỗi lo lắng vu vơ, có lúc thấy sợ nữa. Càng thế cô càng nhớ một người- người cô quyết muốn quên. Người đó là một gã đào hoa. An biết điều đó, tuy nhiên cô cũng không thể thoát khỏi sự quyến rũ của anh ta. Cô đã yêu thật sự. Cô tin tình yêu của cô sẽ làm anh thay đổi, đến một lúc nào đó anh ta sẽ không quan tâm đến một ai khác, ngoài cô.
Anh chỉ nói với cô mỗi câu: “Em có thể tin được thì tin”. An say sưa nói về ước mơ, nói về những điều cô trăn trở. Anh bảo cô lãng mạn quá. An khóc vì người bạn bị bệnh nặng. Anh bảo cô yếu đuối quá. An muốn sống bằng tình yêu thương mọi người. Anh nhất định rằng dù có yêu nhau thế nào hai người cũng không thể ôm nhau đi ngủ mỗi tối khi bụng đói.
An thi trượt anh đã cho cô cái tát khi bảo cô “với cao”. Rồi thay vì đến động viên động viên lúc cô đang buồn chán anh lại lặng lẽ ra đi.
An lại nộp hồ sơ thi đại học. Cô sẽ đi làm hơn một tháng nữa rồi nghỉ ôn thi. Thời gian này khách hàng ít nên cô tranh thủ nghỉ được ở công ty. Như vậy, buổi tối cô chẳng phải lo mệt khi học khuya.
Đúng thời gian đó, Hà- chị gái Chi đi viện để kiểm tra bệnh lý. Chỉ mấy tháng trước, Hà có nguy cơ không qua nổi ca phẫu thuật u ác tính đã di căn. Nhưng Hà đã rất kiên cường ra khỏi phòng phẫu thuật và bình phục.
Hà không biết rõ bệnh mình, chẳng ai nói với cô sự thật. Nhưng, Hà đã ngờ vực. Cô luôn dò hỏi. Mọi người luôn không nói. Hà bảo với An:
-Em biết mọi người giấu em điều gì đó. Tất cả đều giả dối. Tại sao mọi người không nói sự thật rồi động viên em có hơn không?
-Em muốn đi học? Em muốn biết cảm xúc ngồi trên ghế nhà trường là thế nào. Liệu em đi học bổ túc có được không?
An nói với anh em Chi điều đó, khi vắng mặt Hà. Chi phản ứng ngay:
- Chị có bị làm sao không đấy? Chị thừa biết tình trạng sức khỏe chị Hà, vậy mà còn khuyến khích chị ấy. Chị cũng biết hoàn cảnh nhà em rồi. Đi học? Cứ cho là sức chị Hà chịu được, thì cũng để làm gì?...
An bảo Chi rằng Hà luôn khổ tâm vì sống bức bối như thế. Cho Hà cơ hội làm việc cô muốn còn hơn hàng vạn lần những món ăn Chi nấu hàng ngày. Người ta sống là ở ý nghĩa của sự sống chứ đâu phải ở sự tồn tại. Chi đang làm mọi việc để kéo dài sự tồn tại của Hà. Chi đã thay đổi rất nhiều. Cô không còn khóc bên An nữa. Cô đã mạnh mẽ hơn.
An không biết làm thế nào ngoài việc khuyên giải Chi. Nhưng cô cho rằng An không công bằng, không hiểu cô. An luôn thấy căng thẳng khi phải đứng về phía hai chị em. Chẳng mấy nữa An sẽ thi rồi. Cô thấy mình sao mà bất lực thế. Sao giữ hòa khí cho mọi người mà cô lại phải buồn nhiều như vậy. An thấy rất mệt mỏi. Liệu có phải cô ích kỷ nếu để họ đối diện với vấn đề của họ. Có lẽ không ai giúp họ tốt hơn họ tự giúp mình.
An bảo chị em Hà rằng cô sẽ đi ôn, sau khi đi làm về. Và, thay vì đến lớp, cô mang sách vào công viên ngồi học đến chín giờ tối thì về. Cứ như thế mỗi ngày cùng một ổ bánh mỳ tới khi về quê nghỉ.
Những ngày ở nhà, An càng thấy con đường mình chọn lựa là đúng. Ước mơ đó không còn là của riêng cô nữa mà đã là mong muốn của cả gia đình.
Thời gian chờ kết quả thi với An sao mà quá dài. Có lúc cô thấy sợ, nếu như cô cũng chỉ thiếu nửa điểm nữa thôi, mọi việc sẽ ra sao. Ngày nào An cũng gọi điện, kết quả vẫn chưa có, cô càng lo lắng. Nhưng cuối cùng cô cũng biết điểm thi. Thầy giáo ở phòng đào tạo nói cô đã đỗ. An rất muốn lao vào lòng bố mẹ khóc nhưng có nhiều người hàng xóm đến hỏi thăm mừng cho cô quá.
Sau khi nhập học, An đến ở ghép với hai người cạnh phòng chị em Chi. Sức khỏe cử Hà đã rất tốt, đi khám chưa thấy có hạch nhưng tinh thần lại chẳng khá hơn gì. Thỉnh thoảng cô vẫn khóc, vẫn tâm sự chia sẻ với An.
Một lần cô bạn cùng phòng bảo An:
-Sao chúng nó không phơi quần áo lấy. Chị đang học còn nó thì rúc vào chăn. Nó nghĩ đêm thế này chị không biết rét à. Mà sao chị cứ để chúng nó lợi dụng thế, suốt ngày réo: “chị An ơi!”.
An chưa bao giờ suy nghĩ gì. Cô thấy những việc nhỏ nhặt có gì đáng kể. Mất một chút thời gian, một chút công sức, đổi lại cô thấy vui, thế thôi.
Nhưng rồi một việc xảy ra mà đến giờ An cũng không biết tại sao lại thế. Một buổi tối, Hà vào phòng cô hoàn toàn bình thường:
-Em trả tiền than tháng vừa rồi. Mai em sẽ mua bếp mới.
Nghe những lời đó mà An cảm thấy có gì đó bất ổn. An chưa kịp hỏi chị em Hà là tại sao phải làm thế, bởi họ biết rõ An không dùng đến bếp than, ngoài hai ấm nước tắm mỗi ngày.
Hôm sau, rồi hôm sau nữa thái độ của chị em Chi rất khác lạ. Nó nhạt nhẽo và có khoảng cách. Trong lúc An cố gắng để quan hệ với họ bình thường, tìm hiểu nguyên nhân những xử sự ấy, thì chị em Chi dần xa cô. An luôn dằn vặt và không hiểu, cô dò hỏi những người xung quanh. Tuy nhiên chẳng ích gì. Cô tự hỏi liệu có phải vì Hà không thích cái áo cô chọn cho Hà hôm sinh nhật? Vì cô không đi học hộ Chi? Vì cô không đi chơi với Hà thường xuyên? Vì cô đã nói hay làm điều gì sai?...Rút cục là thế nào?
Suốt hơn nửa năm sau, họ sống chung một bức tường, đi chung một cái cầu thang bé tẹo, giáp mặt, đụng chạm phải nhau…Nhưng chị em Hà không nói với An một lời nào. Những việc làm của họ chạm tới lòng tự ái của An. Cô không muốn để ý đến thái độ vui sướng của họ khi được cho được tặng một cái gì giá trị. Cô không để tâm đến việc họ nói xấu, hay nghi kị mọi người. An chỉ nghĩ đến khốn khó của họ và cho rằng họ sẽ tự đi bằng đôi chân của mình, sẽ sống đầy tình thân ái… Từ ngày coi chi là bạn, lần đầu tiên An cảm thấy mình khác họ nhiều. Cô thấy sợ những lời nói vu vơ của họ, sợ sự tính toán của họ mà cô vô tình nghe thấy. Vậy nên, cô luôn mở nhạc khi có họ ở nhà. Cô không thân tình với bất kỳ ai, dù ở trường cô vẫn rất hòa đồng. Ngoài thời gian trên lớp, lên thư viện, những ngày chủ nhật hay một vài buổi trong tuần cô đến làm việc tại trẻ mồ côi. Gần ba năm An không đặc biệt yêu quý một đứa bé nào, dù ở đó có những đứa mới nhưng phần nhiều là cô đã quen lâu rồi.
Mấy tuần gần đây cô ở trại trẻ này suốt. Cô đang chờ lấy bằng tốt nghiệp và phân vân tìm chọn một nơi làm việc. Cô không về quê làm ở văn phòng văn hóa huyện như được mời, vì gia đình cô đã chuyển vào Sài Gòn. Có thể cô sẽ giúp bố quản lý nhà hàng một thời gian, hoặc vào công ty của chị họ, học thêm ngoại ngữ… Cô mải mê với con đường sẽ tới, trong một lần để bọn trẻ nô đùa, tai nạn đã xảy ra.
Đứa bé đó là Nhi- đang chờ bố mẹ nuôi đến nhận. An rất lo, nếu lỡ chân nó bị tật liệu họ có còn muốn có nó không? Cô sẽ không bao giờ tha thứ cho mình được, cả đời nó sẽ hận cô. Cô thậm chí còn không dám rời bệnh viện. Cuối cùng, khi Nhi đi lại được rồi xuất bệnh viện, An tiễn nó về ngôi nhà mới với bố mẹ nuôi.
Hôm nay An đến thăm Nhi. Bố mẹ Nhi nói xin lỗi vì chưa kịp cảm ơn cô đã chăm sóc con họ. Họ bận bịu với nó suốt ngày. An không ở lại dùng cơm với gia đình họ. Cô còn một việc phải làm.
Đã sắp mùa đông rồi, năm nay cô không phải chịu rét mướt nữa. Cô nghĩ về con tàu sẽ đưa cô đến miền ấm áp. Rời khỏi công viên, An vào mạng nhấn chuột vào cái níck bấy lâu bị bỏ quên:
-Anh ạ. Nếu ngày đó anh lợi dụng tình cảm của tôi để chơi trò chơi tình ái, thì thế nào nhỉ? Nếu anh không làm tôi tự ái, không tỏ ra coi thường khi bảo tôi “với cao”, thì… Có phải chưa bao giờ tôi hiểu anh, một người bạn tốt.
An hòa vào dòng người trên phố. Từ mai cô sẽ sống như họ.
V.T.V
Đặt bộ truyện “nghìn lẻ một đêm” bên mép bàn, An cúi xuống hôn lên trán bé Nhi trước khi từ biệt. Ngày mai cô sẽ không còn gặp nó, có thể là không bao giờ nữa.
Trên đường về An ghé vào công viên Thủ Lệ. Dọc bờ hồ, phía phố Kim Mã, có những cái ghế đá cô nhớ cả những vết sứt nhỏ. Đèn đường đã tỏ, nhưng ánh sáng không xuyên qua được tán cây nên chỗ An đang ngồi chỉ là một vùng mờ ảo.
Trước đây, An thường cùng Chi đến hóng mát, và một thời gian cô đã ngồi học trên chiếc ghế này, cô chợt nghĩ: không biết bây giờ Chi thế nào? Cả chị gái Chi nữa?
An và Chi thân với nhau thực sự từ kỳ ôn thi đại học đầu tiên. Chi kể: bà nội cô rất ác. Bố cô thì cứ ba chén vào là một tấc lên đến trời. Ông không coi bổn phận phải lo cho tương lai của con gái là điều gì đáng kể. Vì vậy Chi đã phải bỏ học ở lớp đầu cấp II. Sau đi làm, Chi xin đi học bổ túc.
An thì kể: Cô có một gia đình hoàn hảo. Ánh mắt cô sáng long lanh mỗi lúc cô nói về người thân. Cô không biết có bao giờ Chi thắc mắc tại sao An lại đi học muộn như thế? Tại sao An lại sống lầm lũi thế? An không khoe cô gỏi kiếm rau dại, giỏi nhặt thóc vãi. Cô không kể đã bao đêm không ngủ vì bố mẹ bất hòa. Có lúc chuyện trò Chi nói:
-Em không biết đâu đấy, mấy hôm nữa chị phải ôn cho em.
-Không biết điều gì sẽ xảy ra nếu em không thi đỗ? Có lẽ em phải về quê mất.
An không cân nhắc sẽ mất thời gian và công sức giúp Chi học, khi mà cô cũng phải ôn thi. Cô coi đó là việc ép bất khả từ. Họ có một tháng. Thời gian ấy, nhiều lúc An thấy mệt mỏi vô cùng. Tất cả kiến thức về môn toán của Chi là mấy phép cộng tiền. Cô chẳng giải nổi một bài phương trình bậc nhất một ẩn, chưa nhớ bảy hằng đẳng thức. An đã lục lại tất cả kiến thức, giảng đi nói lại kiên nhẫn cụ thể để Chi hiểu được. Có nhiều ngày cô không học được bài của mình, mà cô lại thi khác nghành Chi nên môn học ôn không giống nhau.
Những ngày đó, họ cùng học trong căn hộ mà An ở nhờ mấy tháng. Ngôi nhà khá rộng và biệt lập. Họ được hoàn toàn tự do và yên tĩnh. Họ ăn uống qua loa, chủ yếu là mỳ, bún, bánh ngọt…thường thường đến ba ngày không ngủ một giấc nào…
Ngày Chi làm thủ tục nhập trường cũng là ngày An được báo cô trượt vì thiếu nửa điểm. Tại sao chỉ có 0,5 điểm thôi. 0,5 điểm đã quyết định tất cả. An lang thang ngoài đường cao tốc chờ một chiếc xe nào đó nghiền nát cô ra.
Cô nghĩ đến bố mẹ. Họ đã khốn đốn khi cướp cô ra khỏi thần chết vì bệnh tật. Cô đã tưởng phải từ bỏ ước mơ khi gia đình có nguy cơ đổ vỡ…
Cô đã khóc, đó là lúc Chi đến an ủi cô. Một tuần sau An lại đi làm. Chị Huyền, vốn trước đây trông trẻ cùng cô ở trường cũ, là người nhận thấy sự thay đổi của An. Cô hay bực tức, đánh phạt trẻ…tất cả những điều mà trước đây không có nay lại thường xảy ra. An cũng nhận thấy sự vô lí quá đáng của mình, song cô vẫn không kiểm soát được bản thân.
Cô thôi trông trẻ rồi tìm một công việc khác. Ngày ngày đứng ghi hóa đơn , giao nhận hàng, bỗng chợt nghĩ lại cô thấy rùng mình, thầm nghĩ: Mình là kẻ vô lương.
An về trọ cùng Chi, khi chị gái Chi mổ ung thư dạ dày, mẹ Chi nhờ An, vừa giảm tiền nhà, vừa có người trông nhà lúc Chi vào viện. An đã rất khó xử bởi cô vừa chuyển đến ở cùng bạn của chị họ cô, khó nữa là Chi còn một ông anh trai ở đó. An đã cố gắng, nhưng thật sự cô rất khổ sở nhất là hôm Chi về quê, mỗi tháng hai ngày. Cô chẳng có cảm giác gì đặc biệt ngoài lỗi lo lắng vu vơ, có lúc thấy sợ nữa. Càng thế cô càng nhớ một người- người cô quyết muốn quên. Người đó là một gã đào hoa. An biết điều đó, tuy nhiên cô cũng không thể thoát khỏi sự quyến rũ của anh ta. Cô đã yêu thật sự. Cô tin tình yêu của cô sẽ làm anh thay đổi, đến một lúc nào đó anh ta sẽ không quan tâm đến một ai khác, ngoài cô.
Anh chỉ nói với cô mỗi câu: “Em có thể tin được thì tin”. An say sưa nói về ước mơ, nói về những điều cô trăn trở. Anh bảo cô lãng mạn quá. An khóc vì người bạn bị bệnh nặng. Anh bảo cô yếu đuối quá. An muốn sống bằng tình yêu thương mọi người. Anh nhất định rằng dù có yêu nhau thế nào hai người cũng không thể ôm nhau đi ngủ mỗi tối khi bụng đói.
An thi trượt anh đã cho cô cái tát khi bảo cô “với cao”. Rồi thay vì đến động viên động viên lúc cô đang buồn chán anh lại lặng lẽ ra đi.
An lại nộp hồ sơ thi đại học. Cô sẽ đi làm hơn một tháng nữa rồi nghỉ ôn thi. Thời gian này khách hàng ít nên cô tranh thủ nghỉ được ở công ty. Như vậy, buổi tối cô chẳng phải lo mệt khi học khuya.
Đúng thời gian đó, Hà- chị gái Chi đi viện để kiểm tra bệnh lý. Chỉ mấy tháng trước, Hà có nguy cơ không qua nổi ca phẫu thuật u ác tính đã di căn. Nhưng Hà đã rất kiên cường ra khỏi phòng phẫu thuật và bình phục.
Hà không biết rõ bệnh mình, chẳng ai nói với cô sự thật. Nhưng, Hà đã ngờ vực. Cô luôn dò hỏi. Mọi người luôn không nói. Hà bảo với An:
-Em biết mọi người giấu em điều gì đó. Tất cả đều giả dối. Tại sao mọi người không nói sự thật rồi động viên em có hơn không?
-Em muốn đi học? Em muốn biết cảm xúc ngồi trên ghế nhà trường là thế nào. Liệu em đi học bổ túc có được không?
An nói với anh em Chi điều đó, khi vắng mặt Hà. Chi phản ứng ngay:
- Chị có bị làm sao không đấy? Chị thừa biết tình trạng sức khỏe chị Hà, vậy mà còn khuyến khích chị ấy. Chị cũng biết hoàn cảnh nhà em rồi. Đi học? Cứ cho là sức chị Hà chịu được, thì cũng để làm gì?...
An bảo Chi rằng Hà luôn khổ tâm vì sống bức bối như thế. Cho Hà cơ hội làm việc cô muốn còn hơn hàng vạn lần những món ăn Chi nấu hàng ngày. Người ta sống là ở ý nghĩa của sự sống chứ đâu phải ở sự tồn tại. Chi đang làm mọi việc để kéo dài sự tồn tại của Hà. Chi đã thay đổi rất nhiều. Cô không còn khóc bên An nữa. Cô đã mạnh mẽ hơn.
An không biết làm thế nào ngoài việc khuyên giải Chi. Nhưng cô cho rằng An không công bằng, không hiểu cô. An luôn thấy căng thẳng khi phải đứng về phía hai chị em. Chẳng mấy nữa An sẽ thi rồi. Cô thấy mình sao mà bất lực thế. Sao giữ hòa khí cho mọi người mà cô lại phải buồn nhiều như vậy. An thấy rất mệt mỏi. Liệu có phải cô ích kỷ nếu để họ đối diện với vấn đề của họ. Có lẽ không ai giúp họ tốt hơn họ tự giúp mình.
An bảo chị em Hà rằng cô sẽ đi ôn, sau khi đi làm về. Và, thay vì đến lớp, cô mang sách vào công viên ngồi học đến chín giờ tối thì về. Cứ như thế mỗi ngày cùng một ổ bánh mỳ tới khi về quê nghỉ.
Những ngày ở nhà, An càng thấy con đường mình chọn lựa là đúng. Ước mơ đó không còn là của riêng cô nữa mà đã là mong muốn của cả gia đình.
Thời gian chờ kết quả thi với An sao mà quá dài. Có lúc cô thấy sợ, nếu như cô cũng chỉ thiếu nửa điểm nữa thôi, mọi việc sẽ ra sao. Ngày nào An cũng gọi điện, kết quả vẫn chưa có, cô càng lo lắng. Nhưng cuối cùng cô cũng biết điểm thi. Thầy giáo ở phòng đào tạo nói cô đã đỗ. An rất muốn lao vào lòng bố mẹ khóc nhưng có nhiều người hàng xóm đến hỏi thăm mừng cho cô quá.
Sau khi nhập học, An đến ở ghép với hai người cạnh phòng chị em Chi. Sức khỏe cử Hà đã rất tốt, đi khám chưa thấy có hạch nhưng tinh thần lại chẳng khá hơn gì. Thỉnh thoảng cô vẫn khóc, vẫn tâm sự chia sẻ với An.
Một lần cô bạn cùng phòng bảo An:
-Sao chúng nó không phơi quần áo lấy. Chị đang học còn nó thì rúc vào chăn. Nó nghĩ đêm thế này chị không biết rét à. Mà sao chị cứ để chúng nó lợi dụng thế, suốt ngày réo: “chị An ơi!”.
An chưa bao giờ suy nghĩ gì. Cô thấy những việc nhỏ nhặt có gì đáng kể. Mất một chút thời gian, một chút công sức, đổi lại cô thấy vui, thế thôi.
Nhưng rồi một việc xảy ra mà đến giờ An cũng không biết tại sao lại thế. Một buổi tối, Hà vào phòng cô hoàn toàn bình thường:
-Em trả tiền than tháng vừa rồi. Mai em sẽ mua bếp mới.
Nghe những lời đó mà An cảm thấy có gì đó bất ổn. An chưa kịp hỏi chị em Hà là tại sao phải làm thế, bởi họ biết rõ An không dùng đến bếp than, ngoài hai ấm nước tắm mỗi ngày.
Hôm sau, rồi hôm sau nữa thái độ của chị em Chi rất khác lạ. Nó nhạt nhẽo và có khoảng cách. Trong lúc An cố gắng để quan hệ với họ bình thường, tìm hiểu nguyên nhân những xử sự ấy, thì chị em Chi dần xa cô. An luôn dằn vặt và không hiểu, cô dò hỏi những người xung quanh. Tuy nhiên chẳng ích gì. Cô tự hỏi liệu có phải vì Hà không thích cái áo cô chọn cho Hà hôm sinh nhật? Vì cô không đi học hộ Chi? Vì cô không đi chơi với Hà thường xuyên? Vì cô đã nói hay làm điều gì sai?...Rút cục là thế nào?
Suốt hơn nửa năm sau, họ sống chung một bức tường, đi chung một cái cầu thang bé tẹo, giáp mặt, đụng chạm phải nhau…Nhưng chị em Hà không nói với An một lời nào. Những việc làm của họ chạm tới lòng tự ái của An. Cô không muốn để ý đến thái độ vui sướng của họ khi được cho được tặng một cái gì giá trị. Cô không để tâm đến việc họ nói xấu, hay nghi kị mọi người. An chỉ nghĩ đến khốn khó của họ và cho rằng họ sẽ tự đi bằng đôi chân của mình, sẽ sống đầy tình thân ái… Từ ngày coi chi là bạn, lần đầu tiên An cảm thấy mình khác họ nhiều. Cô thấy sợ những lời nói vu vơ của họ, sợ sự tính toán của họ mà cô vô tình nghe thấy. Vậy nên, cô luôn mở nhạc khi có họ ở nhà. Cô không thân tình với bất kỳ ai, dù ở trường cô vẫn rất hòa đồng. Ngoài thời gian trên lớp, lên thư viện, những ngày chủ nhật hay một vài buổi trong tuần cô đến làm việc tại trẻ mồ côi. Gần ba năm An không đặc biệt yêu quý một đứa bé nào, dù ở đó có những đứa mới nhưng phần nhiều là cô đã quen lâu rồi.
Mấy tuần gần đây cô ở trại trẻ này suốt. Cô đang chờ lấy bằng tốt nghiệp và phân vân tìm chọn một nơi làm việc. Cô không về quê làm ở văn phòng văn hóa huyện như được mời, vì gia đình cô đã chuyển vào Sài Gòn. Có thể cô sẽ giúp bố quản lý nhà hàng một thời gian, hoặc vào công ty của chị họ, học thêm ngoại ngữ… Cô mải mê với con đường sẽ tới, trong một lần để bọn trẻ nô đùa, tai nạn đã xảy ra.
Đứa bé đó là Nhi- đang chờ bố mẹ nuôi đến nhận. An rất lo, nếu lỡ chân nó bị tật liệu họ có còn muốn có nó không? Cô sẽ không bao giờ tha thứ cho mình được, cả đời nó sẽ hận cô. Cô thậm chí còn không dám rời bệnh viện. Cuối cùng, khi Nhi đi lại được rồi xuất bệnh viện, An tiễn nó về ngôi nhà mới với bố mẹ nuôi.
Hôm nay An đến thăm Nhi. Bố mẹ Nhi nói xin lỗi vì chưa kịp cảm ơn cô đã chăm sóc con họ. Họ bận bịu với nó suốt ngày. An không ở lại dùng cơm với gia đình họ. Cô còn một việc phải làm.
Đã sắp mùa đông rồi, năm nay cô không phải chịu rét mướt nữa. Cô nghĩ về con tàu sẽ đưa cô đến miền ấm áp. Rời khỏi công viên, An vào mạng nhấn chuột vào cái níck bấy lâu bị bỏ quên:
-Anh ạ. Nếu ngày đó anh lợi dụng tình cảm của tôi để chơi trò chơi tình ái, thì thế nào nhỉ? Nếu anh không làm tôi tự ái, không tỏ ra coi thường khi bảo tôi “với cao”, thì… Có phải chưa bao giờ tôi hiểu anh, một người bạn tốt.
An hòa vào dòng người trên phố. Từ mai cô sẽ sống như họ.
V.T.V
Lý Quảng- Chuyên mục: Khoa Học&Xã Hội
- Tổng số bài gửi : 499
Mỹ Kim : 1187
Join date : 05/12/2009
Similar topics
» Mười lăm đoản khúc của cuộc đời
» KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG (MT-149)
» Tấu khúc tương tư khúc nhạc lòng
» Mười tám-Bốn tám...
» Khi em hai mươi
» KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG (MT-149)
» Tấu khúc tương tư khúc nhạc lòng
» Mười tám-Bốn tám...
» Khi em hai mươi
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết