Thống Kê
Hiện có 6 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 6 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 138 người, vào ngày Mon Oct 14, 2024 11:51 pm
Đăng Nhập
Diễn Đàn Thơ Riêng
- anhtu955
-
NTD HOA VIÊN
- Nhã Kỳ
- Caroline Judith
- Cô Đơn Mình Anh
- contimlanhlung
- Cao Nguyên
- Hải Âu
- Hương Như
- kurtcobain_vn
- Lam Điền
- Lâm Y Khách
- Lã Dở Hơi
- Lô Tô
- Nhậm Doanh Doanh
- Ngôi Sao Cô Đơn
- May Bac
- Mùa Đông
- mummim
- Minh Nhật
- Phạm Nhật
- Phong Thu
- Phiêu Dao
- Phượng_Hoàng
- Tan Vỡ Tình Đầu
- Từ Cát Tú
- Tử Long
- tuonglacphong
- Thuyen_Quyen
- Tramaha
- YVHT
Latest topics
» CẦN SỰ GIÚP ĐỞ CỦA CÁC THÀNH VIÊNby meocon_nhaky Sat May 22, 2021 1:50 am
» TẬP THƠ : TAN VỠ TÌNH ĐẦU !
by nguoitruongphu Sun Sep 20, 2020 4:19 am
» Những bản tình ca tiếng anh hay nhất [vietsub - lyrics - kara - effect]
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:26 pm
» 제이플라 J.Fla Cover Songs 2017 (Part 2)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:25 pm
» Tinh Ve Noi Dau-Where Do We Go (Thanh Bui ft. Tata Young)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:22 pm
» Ed Sheeran - Shape Of You ( cover by J.Fla )
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:20 pm
» Camila Cabello - Havana ( cover by J.Fla )
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:18 pm
» Camila Cabello - Havana (Official Audio) ft. Young Thug
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:17 pm
» Agar Tum Mil Jao - Tassawar Khanum - HD
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:14 pm
» Operacion Triunfo: Gala 5 - Nadia y Johana - Let it be
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:11 pm
» Frank Sinatra - My Way
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 10:07 pm
» Mughal - E - Azam - Teri Mehfil Mein Qismat - Lata Mangeshkar - Shamshad Begum - Chorus
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:56 pm
» The Beatles - Obladi oblada
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:51 pm
» Britney Spears - ...Baby One More Time (Lyrics + Español) Video Official
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:45 pm
» Westlife - My Love (Official Video)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:36 pm
» Westlife - Swear It Again (Official Video)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:34 pm
» Westlife - Fool Again (Official Video)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:30 pm
» Westlife - If I Let You Go (Official Video)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:29 pm
» M2M - Pretty Boy (With Lyrics)
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:25 pm
» M2M - The Day You Went Away
by Thị Hến Sat Nov 10, 2018 9:24 pm
» CẢI CÁCH CHỮ VIỆT (MT-169)
by Ntd Hoa Viên Fri Sep 07, 2018 1:41 pm
» TÌM VỀ HƯƠNG CỎ (MT-168)
by Ntd Hoa Viên Thu Jul 05, 2018 10:44 am
» MÃNH HỔ SA CƠ (MT-167)
by Ntd Hoa Viên Tue Apr 10, 2018 3:47 pm
» QUÁN TRỌ TRẦN GIAN (MT-166)
by Ntd Hoa Viên Fri Apr 06, 2018 6:32 am
» CƯỠI VẠT SƯƠNG CHIỀU (Mẫn Thanh-162-163)
by Ntd Hoa Viên Mon Apr 02, 2018 9:52 am
» Theo dõi thông tin world cup 2018 nhé
by sport06mkt Fri Mar 30, 2018 5:06 pm
» Theo dõi thông tin world cup 2018 nhé
by sport06mkt Tue Mar 27, 2018 5:50 pm
» Thông tin mới nhất về lịch thi đấu World Cup 2018
by sport06mkt Wed Mar 21, 2018 4:05 pm
» [SƠN DƯỢC] Thủ Heo Xào Hương Liệu
by RELAX Sun Feb 18, 2018 8:16 pm
» [SƠN DƯỢC] GÀ HẤP
by RELAX Sun Feb 18, 2018 7:54 pm
» [Sơn Dược] CÁC LOẠI GÀ
by RELAX Sun Feb 18, 2018 7:30 pm
» [SƠN DƯỢC] TÓP MỠ
by RELAX Sun Feb 18, 2018 6:43 pm
» [SƠN DƯỢC] MỰC NƯỚNG
by RELAX Sun Feb 18, 2018 6:34 pm
» [SƠN DƯỢC] LÒNG HEO PHÁ LẤU
by RELAX Sun Feb 18, 2018 6:32 pm
» [Sơn Dược] LẨU CÁ
by RELAX Sun Feb 18, 2018 6:24 pm
» MỚI PHÁT HIỆN TRANG NÀY THƯỞNG 1 TRIỆU NÈ MẤY CHẾ
by sport06mkt Wed Jan 10, 2018 4:09 pm
» EM LÀ GIRL XINH RỒNG HỔ ĐÂY MẤY ANH
by sport06mkt Tue Jan 09, 2018 4:50 pm
» SẮP ĐẾN TẾT RỒI, CÁC BÁC CÓ CHUẨN BỊ GÌ CHƯA
by sport06mkt Mon Jan 08, 2018 4:04 pm
» MỜI MẤY ANH VÔ ĐĂNG KÍ CÙNG PÉ RỒNG HỔ ĐỂ TRÚNG 3 TRIỆU NÈ
by sport06mkt Fri Jan 05, 2018 4:32 pm
» ĂN CHƠI NGÀY TẾT NÈ, KIẾM THÊM THU NHẬP ĐI NÀO
by sport06mkt Thu Jan 04, 2018 4:36 pm
» ĐĂNG KÍ LÀ CÓ THƯỞNG AH, DỄ QUÁ ĐI THÔI
by sport06mkt Wed Jan 03, 2018 12:16 pm
» BẠN MUỐN CÓ TIỀN ĐI CHƠI TẾT – QUÁ DỄ LUÔN
by sport06mkt Tue Jan 02, 2018 3:45 pm
» HOT GIRL RỒNG HỔ XIN TẶNG MẤY ANH 100K TIỀN THƯỞNG SAU KHI ĐĂNG KÍ TÀI KHOẢN
by sport06mkt Fri Dec 29, 2017 3:54 pm
» CHƠI BẮN CÁ ĐỂ ĐƯỢC THƯỞNG 3 TRIỆU ĐI CHƠI TẾT
by sport06mkt Thu Dec 28, 2017 5:19 pm
» Ngựa hí ngàn dặm Trải nghiệm kinh hoàngggg
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:50 pm
» 10 Vận Động Viên Gian Lận Tại Thế Vận Hội Olympic
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:44 pm
» Wang Rong Rollin - Chick Chick (王蓉 - 小雞小雞) MV
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:30 pm
» BIG MOUTH (BM) BANAL NA ASO @ ZIRKOH MORATO
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:25 pm
» Bài hát khó hát nhất thế giới :)) THẤP THỎM (忐忑) ca sĩ CUNG LÂM NA (龔琳娜) [HD]
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:22 pm
» Top 5 bài khó hát nhất Thế giới
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:20 pm
» Bài hát siêu chất thánh nào hát lại được ^_^
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:18 pm
» Sặc cơm với tên khai sinh có 1 0 2 độc quyền của Việt Nam
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:12 pm
» 10 bài kiểm tra của học trò khiến giáo viên cười ra nước mắt
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 7:07 pm
» NGHỆ THUẬT VẼ 3D GÂY ẢO GIÁC CON TÊ GIÁC LUÔN
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 6:36 pm
» Những Kiệt Tác Vẽ Bậy Sách Giáo Khoa - 100 Hilariously Defaced Textbooks
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 6:33 pm
» 10 Người khiến Bill Gates cảm thấy TỦI THÂN vì NGHÈO QUÁ - Tốp 5 Kỳ Thú - Microsof
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 6:23 pm
» 7 Pha ướp xác dưới băng hài hước của động vật - khoảng khắc kỳ thú - Tốp 5 Kỳ Thú
by Sách Siêu Wed Dec 27, 2017 6:18 pm
» ĐĂNG KÍ CÓ ĐƯỢC THƯỞNG ÍT NHẤT 3 TRIỆU NHOA NHOA
by sport06mkt Wed Dec 27, 2017 3:17 pm
» KIẾM TIỀN 3 TRIỆU ĐI CHƠI TẾT TÂY ĐI MẤY TÌNH YÊU ƠI
by sport06mkt Tue Dec 26, 2017 2:13 pm
» KIẾM 3.000.0000 TIỀN THƯỞNG KHI ĐĂNG KÍ NÀY
by sport06mkt Mon Dec 25, 2017 4:14 pm
» Wow, đăng kí là có cơ hội trúng iphone X nhen
by sport06mkt Fri Dec 22, 2017 3:39 pm
» HẤP DẪN LẮM ĐÓ NHA,ĐĂNG KÍ VỪA CÓ 100K VỪA ĐƯỢC ĐI CHƠI CÙNG HOT GIRL NOEL NÈ
by sport06mkt Thu Dec 21, 2017 3:38 pm
» Hương Tràm- Em Gái Mưa (Cover)- LyLy gần 4 tuổi
by Hương Như Wed Dec 20, 2017 9:21 pm
» Em mới kiếm được 1 triệu dễ dàng từ trang này nè mấy chế ơi
by sport06mkt Wed Dec 20, 2017 2:45 pm
» KIẾM 100K ĐI ĂN XÚC XÍCH NÈ
by sport06mkt Tue Dec 19, 2017 2:36 pm
» MOÁ ƠI, ĐĂNG KÍ LÀ CÓ NGAY 100K,DỄ THƯƠNG VÃI LUÔN
by sport06mkt Mon Dec 18, 2017 3:34 pm
» RỒNG HỔ LÊN MÂY – CÓ CÂY LÚC LẮC – HỎI THĂM 3 TRIỆU TIỀN THƯỞNG CÓ HAY CHƯA
by sport06mkt Fri Dec 15, 2017 11:39 am
» CHƠI BẮN CÁ, ĐƯỢC THƯỞNG 3 TRIỆU LIỀN À CÁCH CHƠI BẮN CÁ ĐƯỢC THƯỞNG 3 TRIỆU
by sport06mkt Thu Dec 14, 2017 5:45 pm
» CÓ VIP LÀ CÓ THƯỞNG – QUÀ TẶNG BAO LA
by sport06mkt Wed Dec 13, 2017 3:42 pm
» TRANG NÀY ĐẶC BIỆT QUÁ, TẠO TÀI KHOẢN CÓ THƯỞNG LUÔN
by sport06mkt Tue Dec 12, 2017 3:50 pm
» ƠN GIỜI CẬU ĐÂY RỒI 2015 | TẬP 12 - NGÔ KIẾN HUY & TRẤN THÀNH
by RELAX Mon Dec 11, 2017 10:38 pm
» Thầy tế Trấn Thành quyến rũ công chúa Ai Cập phản bội chồng con
by RELAX Mon Dec 11, 2017 9:49 pm
» ĐĂNG KÍ TÀI KHOẢN LÀ CÓ 1 TRIỆU LIỀN NHEN
by sport06mkt Mon Dec 11, 2017 4:17 pm
» Đĩa Bay Người Ngoài Hành Tinh Xuất Hiện Tại Malaysia
by RELAX Sat Dec 09, 2017 9:01 pm
» Bao Giờ Lấy Chồng? [OFFICIAL M/V]
by Thị Hến Sat Dec 09, 2017 8:36 pm
» Rằng Em Mãi Ở Bên [OFFICIAL M/V]
by Thị Hến Sat Dec 09, 2017 8:33 pm
» MỪNG GIÁNG SINH AN LÀNH – THƯỞNG 3 TRIỆU CHO AI ĐĂNG KÍ NÀO
by sport06mkt Fri Dec 08, 2017 4:23 pm
» NGỌN ĐUỐC TÀN (MT-159-160)
by Ntd Hoa Viên Thu Dec 07, 2017 5:16 pm
» NHANH TAY LÊN, ĐĂNG KÍ CÓ 3.000.000Đ
by sport06mkt Thu Dec 07, 2017 4:36 pm
» MR SIRO NGHE ĐI RỒI KHÓC ♪♪ Tuyển Tập Những Bài Hát Hay Nhất Của Mr Siro 2017
by lethuyhang Fri Dec 01, 2017 10:23 pm
Cuối Nãm Thực Tập
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Cuối Nãm Thực Tập
Thằng Matt đi trước bưng thùng cát tông đựng đồ thật lớn. Tôi lẽo đẽo theo sau, tay cầm cuốn sách nhỏ, và chút ít đồ lặt vặt suy nghĩ mong lung:
“Thế là hết, một năm đã trôi qua …”
Bọn tôi dừng lại trước xe. Thằng Matt giúp tôi bỏ đồ vào trong, xem xét lại mọi thứ cho chắc chắn. Sau khi đóng cốp xe lại, bất chợt nó nhìn thẳng vào mắt tôi nói:
-Nếu sau này trên đường đời chúng ta gặp nhau. Mày còn độc thân, tao còn độc thân , thì tao sẽ cưới mày làm vợ .
Câu nói tuyên bố thẳng thừng của nó làm tôi ngẩn người, đông cứng như đá, không dám tin vào tai mình. Quả thật tôi muốn nghe câu này lắm, nhưng không phải từ miệng nó, mà từ miệng một người khác . Một hồi sau tôi lắc đầu nói:
-Mày đừng nói giỡn.
Thằng Matt không nói gì, nó quay mặt bước đi thật nhanh.
Nó không cười , không đáp mà quay đầu bỏ đi có nghĩa là nó nói thật, chứ không phải nói giỡn như tôi nghĩ . Tôi lại ngẩn người một lần nữa , rồi lại lắc đầu xua đuổi cái ý nghĩ đó, tự nhủ là mình đang mơ.
Tôi lên xe lái về nhà, xe tôi chạy vù vù, lao thật nhanh trên xa lộ . Mặc dù vận tốc cho phép chỉ là 70 mph, tôi cứ nhấn tới 80, 90 mph. Tôi tưởng phóng xe nhanh, ngồi nghe nhạc sẽ giúp cho tâm hồn bớt căng thẳng hoặc lo nghĩ , nhưng lâu lâu cái câu nói kia cứ vang lên bên tai ám ảnh tôi mãi.
Thằng Matt và tôi là hai tên học cùng lớp, cùng trường, nhưng ở trường lớp lại không biết mặt nhau cho tới khi đi làm thực tập để lấy kinh nghiệm ở công ty này . Có lẽ khi ở trường , sau giờ học tôi thường chạy đi tìm người bạn trai của mình, nên không để ý đến ai có mặt trong lớp. Người bạn trai của tôi có tính tình vui vẻ, hiền hòa, cộng thêm cái vẻ cao to đẹp trai, đã từng làm bao cô rung động. Nhưng người lại chọn tôi, làm cho tôi rất vui mừng, hãnh diện vô cùng .
Ði đâu tôi cũng nói mình đã có bạn trai. Dĩ nhiên lúc đó tôi đang yêu và đang được yêu, không có gì sung sướng bằng. Ði đâu tôi cũng khoe, tôi cũng kể chuyện hai đứa chúng tôi cho người khác nghe. Chính thằng Matt là người nghe tôi kể nhiều nhất .
Trong thời gian thực tập một năm, thằng Matt trở thành một người bạn mới, tuy không gần gũi thân thiết như người bạn trai của tôi, nhưng cũng rất thân. Cả công ty chỉ có hai đứa tôi là trẻ nhất, mà cũng là phá nhất . Những lần ăn trưa, hai đứa ngán thứ đồ ăn trong hãng, bèn trốn ra ngoài mua đồ ăn, lái xe cả hai chục phút một lượt đi . Cứ thế, hầu như ngày nào chúng tôi cũng ăn trưa hết một tiếng rưỡi . Có ai hỏi, thì hai đứa giả bộ làm chứng gian cho nhau, đứa này nói thấy đứa kia làm cái gì đó trong hãng, và ngược lại.
Còn khi có ai sai đi mua cái gì, hai đứa lại rủ nhau đi một lượt, chạy xe không nóc trên những con đường quê đầy bóng cây, gió thổi vù vù bên tai, tâm hồn lúc đó thật là sảng khoái. Ðã vậy hai đứa còn chọn con đường xa nhất mà đi.
Rồi khi tôi có việc gì nặng, không làm nổi thì hỏi thằng Matt giúp đỡ. Cái tướng lực lưỡng đầy bắp thịt cuồn cuộn kia, thì chỉ làm cái vèo là xong, do đó tôi lại hay nhờ hơn. Nó cũng vậy, những việc cần đến sự khéo léo mà bàn tay thô của nó không làm được, nó lại hỏi đến tôi.
Nhà nó ở xa nên nó mướn nhà gần ngay chỗ làm, nhà tôi tuy xa nhưng cũng có thể lái đi đi về về được . Ðến khi đông sang, tuyết xuống, mặt đường trở nên trơn trượt, khó đi . Thằng Matt lo ngại cho tôi, nó khuyên tôi nếu khi có bão tuyết thì cứ ở lại chỗ của nó tạm trú. Tôi biết cái tính như trẻ con, và rất ngay thẳng của nó, nó không bao giờ làm chuyện bậy bạ. Bạn trai tôi lúc đó cũng sợ, bảo:
-Nhà anh ở đó, em cứ tự nhiên ghé qua. Ba má và mấy đứa em không ngại đâu .
Họ không ngại nhưng tôi lại ngại. Ðối với thằng Matt thì khỏi nói, đêm khuya gái độc thân ở cũng nhà với trai độc thân, tôi ngại lắm. Còn đối với bạn trai tôi thì tôi chỉ quen anh ta, chứ có quen thân với ba má anh em đâu. Cả hai đều có ý tốt, nhưng tôi lại thấy rất ngại ngùng, cho nên dù mưa bão, tuyết rơi dữ dội đến đâu, tôi đều ráng lái xe về nhà.
Có nhiều lần tôi và thằng Matt được cùng một công ty gọi đi phóng vấn. Những lần đó chúng tôi ở chung một khách sạn, nhưng lại khác phòng. Nhiều khi không có việc gì làm, ở trong khách sạn hoài cũng chán, hai đứa chúng tôi rủ nhau ra ngoài chơi, dạo phố hay đi ăn. Nói là đi dạo phố chứ thật ra nó và tôi thường giở trò ngắm mấy cô gái đi sắm đồ, coi nhỏ nào đẹp, liền kêu nó tới làm quen. Có nhiều cô tướng tá đằng sau rất đẹp, rất lả lướt, tôi liền khều tay nó bước nhanh vượt lên trước coi mặt. Rồi khi trông thấy mặt, nó lắc đầu nhăn mặt chê xấu, thế là tôi lại cười, cả hai lại phá lên cười như hai tên điên. Dĩ nhiên chỉ có nó làm quen người khác phái được thôi, còn tôi đã có bạn trai rồi cho nên chỉ đứng cười ké cho vui. Có nhiều cô mặt đẹp, tướng cũng đẹp nhưng nó cũng chê như thường. Nó kiếm đủ mọi lý do để chê, tôi lại lắc đầu bảo nó khó tính.
Rồi những lần được công ty phái đi học cũng vậy, chúng tôi đi chung với nhau nhiều hơn là đi riêng. Có lần nó mổ đầu gối, tôi phải lái xe đưa nó về, giúp nó đi chợ mua đồ ăn trong tuần. Một lần nó bị chất hóa học bắn vào mặt, vào mắt, tôi hoảng sợ vô cùng, lo sợ nó sẽ bị mù. Tôi chạy lăng xăng lấy nước dội mặt nó, để rửa trôi chất hóa học, còn miệng thì la hét người đi gọi xe cấp cứu. Nó được đưa đến bệnh viện, tôi cũng đến thăm vài lần cho tới khi nó ra viện. Lần đó nó không bị gì nguy hiểm lắm, chất hóa học là chất thải của nhà máy, bác sĩ muốn giữ nó lại trong bệnh viện lâu hơn để thử nghiệm cho chắc ăn mà thôi.
Tôi cảm tưởng là lúc đó tuy chỉ đi làm năm ngày một tuần, nhưng tôi dành thời gian cho nó nhiều hơn là cho bạn trai tôi vào cuối tuần. Tôi lại sợ mình ngã lòng, bỏ bê bạn trai. Tôi muốn kể với bạn những việc xảy ra ở chỗ làm, nhưng những lần gặp nhau bạn tôi cứ than thở về chuyện ở chỗ làm của anh ta, nên tôi lại không dám lên tiếng sợ người ghen tỵ tôi đi làm vui hơn là người đi làm. Tôi muốn nói muốn kể chuyện mình cho người bao phen, nhưng đều không có dịp tốt.
Một lần tôi và thằng Matt trốn làm đi ăn. Ai dè chúng tôi bị người trong công ty bắt gặp, họ gặn hỏi, thằng Matt nói dối là nó phải đi mua chút đồ để làm việc, tiện ghé qua mua đồ ăn. Còn tôi thì ngấp nghé đằng sau lưng nó, trốn tránh cuộc chất vấn của hai người kia. Họ nói gì tôi cũng nhe răng cười, nhưng không đáp, để cho thằng Matt trả lời thay, bởi vì nếu hai tên trả lời không giống nhau sẽ bị lộ cái tội nói dối. Bất chợt, tôi cảm thấy nhột nhột người liền quay đầu về phía tay phải, trước mặt là người cô của bạn trai đang trợn mắt nhìn. Tôi tính chạy lại phân bua, giải thích, nhưng thằng Matt lại khẽ nắm áo kéo tôi đi cho lẹ để người trong hãng không hỏi thêm nhiều. Tôi quay người gạt tay nó ra, nhưng khi quay đầu lại thì người cô đã đi đâu mất.
Thế là cuối tuần sau đó bạn trai tôi không về thăm, tuần sau nữa cũng không . Rồi một tháng không gặp mặt.
Tôi lại đem chuyện đó kể cho thằng Matt. Ngày đó nó trở nên im lặng lạ lùng, rồi vài ngày sau đó cũng như vậy . Cuối cùng, nó cũng lên tiếng, nó xin phép tôi nếu có thể nói chuyện với bạn trai tôi. Tôi đưa cho nó số điện thoại và email của người.
Cuối tuần sau đó, bạn trai tôi lại về thăm tôi như cũ, nhưng tuyệt nhiên không nói lý do cho tôi biết tại sao vắng mặt mấy tuần. Tôi tự hỏi không biết họ đã nói gì với nhau.
Cho tới ngày hôm nay, một năm thực tập của tôi đã trôi qua thật nhanh. Tôi phải quay trở lại trường học tiếp tục.
Vừa lái xe vừa nghĩ lại những chuyện trong một năm qua, hai con mắt của tôi chỉ lấy cái vệt vàng về phía bên trái trước mặt mà chạy theo. Bất chợt cái vệt vàng đó từ từ rẻ trái, đầu óc báo cho tôi biết là không đúng, không nên tiếp tục theo. Nhưng khi tôi bẻ tay lái thì đã muộn, tôi có cảm giác là chiếc xe bị lật mấy vòng, sau đó ra sao thì không còn nhớ nữa.
Lúc tỉnh lại, thấy mình đang ở bệnh viện. Sát bên mặt là người chú đang trợn mắt ngó tôi. Người chú thấy tôi mở mắt, tặt lưỡi trách ngay:
-Mày chạy xe giỏi lắm mà. Bão tuyết mày còn chạy về không sao. Hôm qua nắng ráo, trời đẹp thì mày lại bị tai nạn. Cho đáng đời nghe con.
Chắc có lẽ người chú thừa cơ hội này chửi cho đã miệng, bởi vì nhiều lần tôi từ chỗ làm gọi tới phá giấc ngủ của ông ta.
Ba tôi đứng đàng sau nghe vậy vội kéo người chú ra, lên tiếng hỏi:
-Con cảm thấy trong người ra sao?
Tôi chưa kịp trả lời, thì nghe có người đang đay nghiến nơi góc phòng:
-Từ nhỏ tới lớn, không dám đánh nó, sợ nó bị thẹo hay bị gì mất đẹp gái. Bây giờ nó tự mình hại mình, thiệt là con với cái .
Tôi nghe vậy thì mỉm cười ngay. Tôi biết, ba má thương tôi lắm, đụng một chút là lo lắng ngay. Tuy những lời người thân có vẻ trách móc, nhưng tôi lại nghe như là những lời đường ngọt rót vào tai.
Tôi bị gãy tay phải và chân phải, phải bó bột nằm một đống trong bệnh viện được hai ngày thì bác sĩ cho về. Trong hai ngày đó, tôi chỉ thấy mặt những người trong gia đình. Còn người tôi muốn gặp mặt nhất lại không xuất hiện, tôi hơi buồn, nhưng rồi lại lo lắng, thầm nghĩ có lẽ họ bận rộn công việc gì đó nên không thể tới thăm tôi.
Khi chở tôi về nhà, người chú còn ghé lại nghĩa địa xe cho tôi xem chiếc xe thể thao bị móp méo không ra hình dáng gì của tôi.
Ông chú còn nói:
-Mày thấy rồi chứ .
Phải, tôi thấy rồi, tôi thấy tiếc cho chiếc xe quá chừng. Chiếc xe mà tôi vẫn thường gọi là đứa con ngoan của tôi bây giờ không còn nữa, nó trở thành một đống phế thải rồi.
Thấy tôi không nói, người chú cho xe chạy đi ngay.
Mấy tuần sau, tôi không thấy người thân thương đến thăm, nhưng tôi nhận được mười đóa hoa hồng đỏ rực.
Bạn trai tôi không còn tới thăm nữa, tôi cần người chứ đâu cần hoa.
Hằng ngày tôi vẫn đổ nước vào bình chứa mười nhánh hoa hồng kia, cho tới ngày chúng héo tàn.
Khi tôi lành lặng trở lại, đi học như bình thường, tôi không còn thấy Matt trong lớp nữa .
Nhưng khi tôi về nhà, thì mọi ba má lúc nào cũng hỏi thăm, hỏi hôm nay tôi có giở trò gì chọc phá người hay không. Ông chú cũng chạy qua hỏi tôi có bị què suốt đời chưa.
Quả thật, vì một phút lơ đảng mà tôi đã mất nhiều thứ, nhưng tôi không bị mất tình thương của gia đình. Tôi như con chiên lạc đàn, khi trở về vẫn được chủ đón tiếp nồng hậu.
“Thế là hết, một năm đã trôi qua …”
Bọn tôi dừng lại trước xe. Thằng Matt giúp tôi bỏ đồ vào trong, xem xét lại mọi thứ cho chắc chắn. Sau khi đóng cốp xe lại, bất chợt nó nhìn thẳng vào mắt tôi nói:
-Nếu sau này trên đường đời chúng ta gặp nhau. Mày còn độc thân, tao còn độc thân , thì tao sẽ cưới mày làm vợ .
Câu nói tuyên bố thẳng thừng của nó làm tôi ngẩn người, đông cứng như đá, không dám tin vào tai mình. Quả thật tôi muốn nghe câu này lắm, nhưng không phải từ miệng nó, mà từ miệng một người khác . Một hồi sau tôi lắc đầu nói:
-Mày đừng nói giỡn.
Thằng Matt không nói gì, nó quay mặt bước đi thật nhanh.
Nó không cười , không đáp mà quay đầu bỏ đi có nghĩa là nó nói thật, chứ không phải nói giỡn như tôi nghĩ . Tôi lại ngẩn người một lần nữa , rồi lại lắc đầu xua đuổi cái ý nghĩ đó, tự nhủ là mình đang mơ.
Tôi lên xe lái về nhà, xe tôi chạy vù vù, lao thật nhanh trên xa lộ . Mặc dù vận tốc cho phép chỉ là 70 mph, tôi cứ nhấn tới 80, 90 mph. Tôi tưởng phóng xe nhanh, ngồi nghe nhạc sẽ giúp cho tâm hồn bớt căng thẳng hoặc lo nghĩ , nhưng lâu lâu cái câu nói kia cứ vang lên bên tai ám ảnh tôi mãi.
Thằng Matt và tôi là hai tên học cùng lớp, cùng trường, nhưng ở trường lớp lại không biết mặt nhau cho tới khi đi làm thực tập để lấy kinh nghiệm ở công ty này . Có lẽ khi ở trường , sau giờ học tôi thường chạy đi tìm người bạn trai của mình, nên không để ý đến ai có mặt trong lớp. Người bạn trai của tôi có tính tình vui vẻ, hiền hòa, cộng thêm cái vẻ cao to đẹp trai, đã từng làm bao cô rung động. Nhưng người lại chọn tôi, làm cho tôi rất vui mừng, hãnh diện vô cùng .
Ði đâu tôi cũng nói mình đã có bạn trai. Dĩ nhiên lúc đó tôi đang yêu và đang được yêu, không có gì sung sướng bằng. Ði đâu tôi cũng khoe, tôi cũng kể chuyện hai đứa chúng tôi cho người khác nghe. Chính thằng Matt là người nghe tôi kể nhiều nhất .
Trong thời gian thực tập một năm, thằng Matt trở thành một người bạn mới, tuy không gần gũi thân thiết như người bạn trai của tôi, nhưng cũng rất thân. Cả công ty chỉ có hai đứa tôi là trẻ nhất, mà cũng là phá nhất . Những lần ăn trưa, hai đứa ngán thứ đồ ăn trong hãng, bèn trốn ra ngoài mua đồ ăn, lái xe cả hai chục phút một lượt đi . Cứ thế, hầu như ngày nào chúng tôi cũng ăn trưa hết một tiếng rưỡi . Có ai hỏi, thì hai đứa giả bộ làm chứng gian cho nhau, đứa này nói thấy đứa kia làm cái gì đó trong hãng, và ngược lại.
Còn khi có ai sai đi mua cái gì, hai đứa lại rủ nhau đi một lượt, chạy xe không nóc trên những con đường quê đầy bóng cây, gió thổi vù vù bên tai, tâm hồn lúc đó thật là sảng khoái. Ðã vậy hai đứa còn chọn con đường xa nhất mà đi.
Rồi khi tôi có việc gì nặng, không làm nổi thì hỏi thằng Matt giúp đỡ. Cái tướng lực lưỡng đầy bắp thịt cuồn cuộn kia, thì chỉ làm cái vèo là xong, do đó tôi lại hay nhờ hơn. Nó cũng vậy, những việc cần đến sự khéo léo mà bàn tay thô của nó không làm được, nó lại hỏi đến tôi.
Nhà nó ở xa nên nó mướn nhà gần ngay chỗ làm, nhà tôi tuy xa nhưng cũng có thể lái đi đi về về được . Ðến khi đông sang, tuyết xuống, mặt đường trở nên trơn trượt, khó đi . Thằng Matt lo ngại cho tôi, nó khuyên tôi nếu khi có bão tuyết thì cứ ở lại chỗ của nó tạm trú. Tôi biết cái tính như trẻ con, và rất ngay thẳng của nó, nó không bao giờ làm chuyện bậy bạ. Bạn trai tôi lúc đó cũng sợ, bảo:
-Nhà anh ở đó, em cứ tự nhiên ghé qua. Ba má và mấy đứa em không ngại đâu .
Họ không ngại nhưng tôi lại ngại. Ðối với thằng Matt thì khỏi nói, đêm khuya gái độc thân ở cũng nhà với trai độc thân, tôi ngại lắm. Còn đối với bạn trai tôi thì tôi chỉ quen anh ta, chứ có quen thân với ba má anh em đâu. Cả hai đều có ý tốt, nhưng tôi lại thấy rất ngại ngùng, cho nên dù mưa bão, tuyết rơi dữ dội đến đâu, tôi đều ráng lái xe về nhà.
Có nhiều lần tôi và thằng Matt được cùng một công ty gọi đi phóng vấn. Những lần đó chúng tôi ở chung một khách sạn, nhưng lại khác phòng. Nhiều khi không có việc gì làm, ở trong khách sạn hoài cũng chán, hai đứa chúng tôi rủ nhau ra ngoài chơi, dạo phố hay đi ăn. Nói là đi dạo phố chứ thật ra nó và tôi thường giở trò ngắm mấy cô gái đi sắm đồ, coi nhỏ nào đẹp, liền kêu nó tới làm quen. Có nhiều cô tướng tá đằng sau rất đẹp, rất lả lướt, tôi liền khều tay nó bước nhanh vượt lên trước coi mặt. Rồi khi trông thấy mặt, nó lắc đầu nhăn mặt chê xấu, thế là tôi lại cười, cả hai lại phá lên cười như hai tên điên. Dĩ nhiên chỉ có nó làm quen người khác phái được thôi, còn tôi đã có bạn trai rồi cho nên chỉ đứng cười ké cho vui. Có nhiều cô mặt đẹp, tướng cũng đẹp nhưng nó cũng chê như thường. Nó kiếm đủ mọi lý do để chê, tôi lại lắc đầu bảo nó khó tính.
Rồi những lần được công ty phái đi học cũng vậy, chúng tôi đi chung với nhau nhiều hơn là đi riêng. Có lần nó mổ đầu gối, tôi phải lái xe đưa nó về, giúp nó đi chợ mua đồ ăn trong tuần. Một lần nó bị chất hóa học bắn vào mặt, vào mắt, tôi hoảng sợ vô cùng, lo sợ nó sẽ bị mù. Tôi chạy lăng xăng lấy nước dội mặt nó, để rửa trôi chất hóa học, còn miệng thì la hét người đi gọi xe cấp cứu. Nó được đưa đến bệnh viện, tôi cũng đến thăm vài lần cho tới khi nó ra viện. Lần đó nó không bị gì nguy hiểm lắm, chất hóa học là chất thải của nhà máy, bác sĩ muốn giữ nó lại trong bệnh viện lâu hơn để thử nghiệm cho chắc ăn mà thôi.
Tôi cảm tưởng là lúc đó tuy chỉ đi làm năm ngày một tuần, nhưng tôi dành thời gian cho nó nhiều hơn là cho bạn trai tôi vào cuối tuần. Tôi lại sợ mình ngã lòng, bỏ bê bạn trai. Tôi muốn kể với bạn những việc xảy ra ở chỗ làm, nhưng những lần gặp nhau bạn tôi cứ than thở về chuyện ở chỗ làm của anh ta, nên tôi lại không dám lên tiếng sợ người ghen tỵ tôi đi làm vui hơn là người đi làm. Tôi muốn nói muốn kể chuyện mình cho người bao phen, nhưng đều không có dịp tốt.
Một lần tôi và thằng Matt trốn làm đi ăn. Ai dè chúng tôi bị người trong công ty bắt gặp, họ gặn hỏi, thằng Matt nói dối là nó phải đi mua chút đồ để làm việc, tiện ghé qua mua đồ ăn. Còn tôi thì ngấp nghé đằng sau lưng nó, trốn tránh cuộc chất vấn của hai người kia. Họ nói gì tôi cũng nhe răng cười, nhưng không đáp, để cho thằng Matt trả lời thay, bởi vì nếu hai tên trả lời không giống nhau sẽ bị lộ cái tội nói dối. Bất chợt, tôi cảm thấy nhột nhột người liền quay đầu về phía tay phải, trước mặt là người cô của bạn trai đang trợn mắt nhìn. Tôi tính chạy lại phân bua, giải thích, nhưng thằng Matt lại khẽ nắm áo kéo tôi đi cho lẹ để người trong hãng không hỏi thêm nhiều. Tôi quay người gạt tay nó ra, nhưng khi quay đầu lại thì người cô đã đi đâu mất.
Thế là cuối tuần sau đó bạn trai tôi không về thăm, tuần sau nữa cũng không . Rồi một tháng không gặp mặt.
Tôi lại đem chuyện đó kể cho thằng Matt. Ngày đó nó trở nên im lặng lạ lùng, rồi vài ngày sau đó cũng như vậy . Cuối cùng, nó cũng lên tiếng, nó xin phép tôi nếu có thể nói chuyện với bạn trai tôi. Tôi đưa cho nó số điện thoại và email của người.
Cuối tuần sau đó, bạn trai tôi lại về thăm tôi như cũ, nhưng tuyệt nhiên không nói lý do cho tôi biết tại sao vắng mặt mấy tuần. Tôi tự hỏi không biết họ đã nói gì với nhau.
Cho tới ngày hôm nay, một năm thực tập của tôi đã trôi qua thật nhanh. Tôi phải quay trở lại trường học tiếp tục.
Vừa lái xe vừa nghĩ lại những chuyện trong một năm qua, hai con mắt của tôi chỉ lấy cái vệt vàng về phía bên trái trước mặt mà chạy theo. Bất chợt cái vệt vàng đó từ từ rẻ trái, đầu óc báo cho tôi biết là không đúng, không nên tiếp tục theo. Nhưng khi tôi bẻ tay lái thì đã muộn, tôi có cảm giác là chiếc xe bị lật mấy vòng, sau đó ra sao thì không còn nhớ nữa.
Lúc tỉnh lại, thấy mình đang ở bệnh viện. Sát bên mặt là người chú đang trợn mắt ngó tôi. Người chú thấy tôi mở mắt, tặt lưỡi trách ngay:
-Mày chạy xe giỏi lắm mà. Bão tuyết mày còn chạy về không sao. Hôm qua nắng ráo, trời đẹp thì mày lại bị tai nạn. Cho đáng đời nghe con.
Chắc có lẽ người chú thừa cơ hội này chửi cho đã miệng, bởi vì nhiều lần tôi từ chỗ làm gọi tới phá giấc ngủ của ông ta.
Ba tôi đứng đàng sau nghe vậy vội kéo người chú ra, lên tiếng hỏi:
-Con cảm thấy trong người ra sao?
Tôi chưa kịp trả lời, thì nghe có người đang đay nghiến nơi góc phòng:
-Từ nhỏ tới lớn, không dám đánh nó, sợ nó bị thẹo hay bị gì mất đẹp gái. Bây giờ nó tự mình hại mình, thiệt là con với cái .
Tôi nghe vậy thì mỉm cười ngay. Tôi biết, ba má thương tôi lắm, đụng một chút là lo lắng ngay. Tuy những lời người thân có vẻ trách móc, nhưng tôi lại nghe như là những lời đường ngọt rót vào tai.
Tôi bị gãy tay phải và chân phải, phải bó bột nằm một đống trong bệnh viện được hai ngày thì bác sĩ cho về. Trong hai ngày đó, tôi chỉ thấy mặt những người trong gia đình. Còn người tôi muốn gặp mặt nhất lại không xuất hiện, tôi hơi buồn, nhưng rồi lại lo lắng, thầm nghĩ có lẽ họ bận rộn công việc gì đó nên không thể tới thăm tôi.
Khi chở tôi về nhà, người chú còn ghé lại nghĩa địa xe cho tôi xem chiếc xe thể thao bị móp méo không ra hình dáng gì của tôi.
Ông chú còn nói:
-Mày thấy rồi chứ .
Phải, tôi thấy rồi, tôi thấy tiếc cho chiếc xe quá chừng. Chiếc xe mà tôi vẫn thường gọi là đứa con ngoan của tôi bây giờ không còn nữa, nó trở thành một đống phế thải rồi.
Thấy tôi không nói, người chú cho xe chạy đi ngay.
Mấy tuần sau, tôi không thấy người thân thương đến thăm, nhưng tôi nhận được mười đóa hoa hồng đỏ rực.
Bạn trai tôi không còn tới thăm nữa, tôi cần người chứ đâu cần hoa.
Hằng ngày tôi vẫn đổ nước vào bình chứa mười nhánh hoa hồng kia, cho tới ngày chúng héo tàn.
Khi tôi lành lặng trở lại, đi học như bình thường, tôi không còn thấy Matt trong lớp nữa .
Nhưng khi tôi về nhà, thì mọi ba má lúc nào cũng hỏi thăm, hỏi hôm nay tôi có giở trò gì chọc phá người hay không. Ông chú cũng chạy qua hỏi tôi có bị què suốt đời chưa.
Quả thật, vì một phút lơ đảng mà tôi đã mất nhiều thứ, nhưng tôi không bị mất tình thương của gia đình. Tôi như con chiên lạc đàn, khi trở về vẫn được chủ đón tiếp nồng hậu.
Nho Sinh Tám Ngón- Bạn Tri Âm
- Tổng số bài gửi : 697
Mỹ Kim : 1533
Join date : 08/11/2009
Re: Cuối Nãm Thực Tập
Kết thúc là dzậy sao ?!!
" Lạt " góa ...
PHƯỢNG_HOÀNG
Chức danh: Nhã Thi- Tổng số bài gửi : 190
Mỹ Kim : 699
Join date : 07/10/2010
Similar topics
» Việt Nam Sử Lược - Trần Trọng Kim: Nhà Thục Nhà Thục (257 - 207 trước Tây Lịch)
» Mảnh vụn suy tư
» Thực tế và thơ !
» Đêm thức
» Y học "thực thị"
» Mảnh vụn suy tư
» Thực tế và thơ !
» Đêm thức
» Y học "thực thị"
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết